Hắn gọi lừa một hồi, thấy không có tác dụng, Tôn Nhị Tráng liền bắt đầu oán thán.
Hắn đang oán thán thì phía sau bỗng có một luồng âm phong thổi tới, trong gió còn lẫn mùi tanh, tựa như có mãnh thú hồng hoang nào đó đang đến gần.
Thịt mỡ trên người Tôn Nhị Tráng run lên bần bật, hắn run rẩy quay người lại.
Chỉ thấy phía sau trống không, chẳng có thứ gì như hắn tưởng tượng.
Tôn Nhị Tráng thở phào nhẹ nhõm, nhưng đúng lúc này, bên cạnh hắn bỗng nhiên có tiếng nói vang lên!