Sau đó hắn lại lệnh cho người dâng lên một con ngọc điêu bảo mã làm vật bồi táng.
Triệu Nhũng không giấu được vẻ đau thương, chỉ nói rằng hoàng huynh lúc sinh thời thích ăn đồ ngọt nhất, thích nhất là ngựa quý bảo mã.
Quan viên công khanh xung quanh thấy vậy, không ai không cảm khái Tam hoàng tử lương thiện hiếu đễ, Long Bình Hoàng thấy thế lòng cũng lặng thinh.
Sau đó, Triệu Nhũng thường mượn cớ tưởng nhớ hoàng huynh để qua lại với Quốc cữu và Hoàng hậu, trong thời gian này hắn hết mực thể hiện lòng hiếu thảo, bất kể lời nói hay hành động đều xem Hoàng hậu như mẫu thân ruột thịt, nói rằng hoàng huynh đã mất, vậy sau này hắn chính là cốt nhục của Hoàng mẫu.
Quốc cữu và Hoàng hậu không biết hung thủ thật sự ám sát Thái tử, Tam hoàng tử sau khi có được lòng tin của hai người liền luôn cố ý hoặc vô tình ly gián, chĩa mũi nhọn về phía vị dị tính vương ở Tân Môn kia.