Điền Xa Công ra đi rất thanh thản.
Lão ra đi trong nụ cười.
Nhưng những người khác thì không được thanh thản như vậy.
Trong căn phòng trống ở hậu viện trà lâu, chắt nội của Điền Xa Công điên điên dại dại chạy ra khỏi cửa, vẻ mặt hưng phấn hô lớn:
“Ha ha, ta đỗ rồi! Ta đỗ rồi!”