Sở Hoàn Vương cảm nhận toàn thân trên dưới thông suốt chưa từng có, hắn hỏi dị nhân: “Ngươi rốt cuộc là ai, vì sao lại giúp trẫm? Trẫm có thể làm gì cho ngươi?”
Dị nhân ấy cười nói: “Ta ư, là na sư duy nhất còn sót lại trên đời này, bọn họ gọi ta là Na Tiên, cũng có người gọi ta là Lục Địa Chân Tiên, nhưng ta lại không thích những danh xưng này. Trong mắt ta, chỉ cần con đường thông thiên một ngày chưa mở, thì những kẻ còn ở lại thế tục này, không thể được gọi là ‘tiên’.”
“Nếu đã như vậy, trẫm nên xưng hô với thượng sư thế nào?”
Ánh mắt dị nhân mang na diện lóe lên quang mang kỳ dị, gã mở lời: “Ngươi có thể gọi ta là Phù Loan Thượng Nhân.”
“Còn về việc ta vì sao muốn giúp ngươi... đáp án nằm ở chữ ‘tiên’ này.”