Giữa đêm hôm khuya khoắt, nơi hoang sơn dã lĩnh, bên cạnh lại có một cái hang cáo, vậy mà pho tượng thần ngay trước mắt lại đột nhiên mở mắt.
Thế này còn cho người ta sống nữa không?
Bốn mắt nhìn nhau, Từ Thanh bất giác đưa tay sờ chuôi rìu, Huyền Ngọc bên cạnh cũng gần như cùng lúc nắm chặt trường kiếm.
Một cương một miêu hệt như cặp đôi đạo tặc chuyên đi cướp của giết người, tư thế kia rõ ràng là đang nói với pho tượng: Ngươi có ân với chúng ta không giả, nhưng nếu dọa người xong còn muốn động thủ, vậy thì là ngươi không phải rồi!
Hơn nữa, chúng ta cũng đã thắp hương, trả lễ cho ngươi rồi, thử hỏi ngươi có cảm động không!