Từ Thanh liếc mắt nhìn, liền thấy một vị quan đội mũ, thắt đai, thân mặc bổ phục, trên bổ tử thêu hình phi cầm bước xuống.
Vị quan này không phải ai khác, chính là Ngô gia tiểu tử Ngô Chí Viễn, người năm xưa từng cùng Từ Thanh đi phủ thành dự thi.
Người ta nói người đẹp vì lụa, ngựa đẹp vì yên. Ngô gia tiểu tử của ngày nay, Từ Thanh lại phải gọi một tiếng Ngô đại nhân rồi.
"Tại hạ là một tú tài quèn, ra mắt Ngô đại nhân." Từ Thanh chắp tay hành lễ.
"Không được, tuyệt đối không được như vậy, Từ huynh làm ta tổn thọ mất!" Ngô Chí Viễn bị một câu của Từ Thanh làm cho mặt đỏ bừng.