Kèm theo một tiếng “bịch” trầm đục, Triệu Trung Hà chỉ thấy một bóng đen bay vụt ra, cuối cùng đâm sầm vào vách tường.
Cửa ra vào ồn ào bỗng chốc im bặt, gã trai to lớn đang gặm than cũng quên cả ăn, cứ thế đứng ngây ra đó sụt sịt nước mũi.
Chắc hẳn gã đang nghĩ lão cha cờ bạc nhà mình hóa ra là một cao thủ giang hồ thâm tàng bất lộ, nếu không sao có thể bay xa đến vậy!
Triệu Trung Hà bước nhanh đến bức tường, ngồi xổm xuống bên cạnh lão cờ bạc rồi đưa tay thăm dò hơi thở.
Một lát sau, Triệu Trung Hà nhíu mày, trầm giọng nói: "Chết rồi."