Bảo vật tự ẩn, Đấu Mễ Oản tuy chỉ là Nhân tự thượng phẩm nhưng lại có thể tích trữ lương thực, bố thí cho người, từ đó không ngừng nhận được tín nguyện gia trì, nâng cao phẩm cấp.
Những pháp bảo xuất thế nhờ đại tín nguyện, đại công đức như vậy còn rất nhiều, trong truyền thuyết có tử kim bát truyền độ kinh văn Đại Thừa, thăng lên thành Phật bảo, ban đầu cũng chỉ là một vật hóa duyên bình thường.
Lại như năm xưa Vũ Vương trị thủy, khi đến Cung Lai Sơn, bị độc xà cản đường, Vũ Vương đại nộ sai Ứng Long Canh Thần chém rắn, lập hai tấm bia để trấn áp nạn rắn. Trước bia, Vũ Vương có để lại một câu: ‘Nếu ngày sau các ngươi thành thần, phải đời đời diệt rắn, trừ hại cho dân.’
Sau đó, Vũ Vương trị thủy thành công, hai tấm bia đá bình thường năm nào cũng nhờ đó mà trở thành bảo vật được công đức khai hóa.
Trong bốn ngàn năm sau đó, hai tấm bia thường lấy rắn làm thức ăn để tu hành, nơi nào đi qua, tinh khí của bầy rắn đều bị hút vào bia, chỉ còn trơ lại xương cốt. Lâu dần, thần khí của hai tấm bia cũng ngày một cường thịnh.