Trong phòng khách, đồng hồ nước tí tách vang vọng, ngoài ngưỡng cửa ánh nắng giao thoa bóng đổ. Lúc này, đã qua một khoảng thời gian kể từ khi Kim Loan và Đại Bá rời đi, Phùng nhị gia lòng dạ bất an, cầm lấy một chén trà.
Nhưng khi hắn vén nắp chén, đang định thổi bọt trà để uống một ngụm thì từ mép chén bỗng nhiên chui ra một con trùng màu đen ánh kim.
Tiếp đó là con thứ hai, rồi con thứ ba.
“Á!” Phùng nhị gia chỉ thấy da đầu căng cứng, trên mu bàn tay nổi lên một lớp da gà.
Gần như theo bản năng, Nhị gia ném chén trà đi, tiếng đồ sứ vỡ lập tức vang lên.