Ba mươi năm trước, bên ngoài Tây Thủ Môn của kinh thành có một ngôi chùa tên là Quảng Ninh.
Cách chùa không xa có một con phố tên là Tây Thủ, gần đó có một gia đình họ Kim.
Gia đình này có ba người, gia chủ Kim Nhân Quý là một thợ mộc, ngày thường làm những việc như đóng bàn ghế, cửa nẻo, tủ giường.
Vợ của Kim Nhân Quý là con gái của Trương Đồ Hộ. Lão Trương Đồ Hộ sống trong thành, là người kinh thành gốc có thân phận thanh quý, bởi vậy lão xưa nay vẫn coi thường người con rể thợ mộc này.
Vợ của người thợ mộc tính tình đanh đá, còn Kim Nhân Quý lại chất phác thật thà. Sau khi thành thân, hai người có một đứa con, đứa trẻ này tính tình giống mẹ, từ nhỏ đã không biết sợ ai.