Công Tôn Tấn gật đầu, sau đó nhìn tờ giấy đầy mực trước mặt Chu Hoài An.
"Điện hạ cũng bắt đầu làm thơ từ khi nào thế?"
Chu Hoài An cười nói: "Ta giống hệt phụ vương, nào có biết làm thơ. Đây chỉ là một bài thơ vặt năm xưa ta cùng vài tri kỷ phóng đãng bên ngoài làm ra mà thôi."
"Tiên sinh có từng nghe qua bài Phi Tuyết của lão hoàng đế chưa? Khi ấy ta còn trẻ người non dạ, bèn làm một bài Phi Vũ để châm biếm đám quan viên chuyên đi sưu tầm thi ca, bấy giờ không một ai là không vỗ tay tán thưởng, nay nghĩ lại quả là nực cười."
Công Tôn Tấn có chút ấn tượng về chuyện này, Long Bình Đế cả đời làm thơ vô số, cũng chỉ có một bài Phi Tuyết là xem như có chút ý cảnh, chỉ tiếc rằng, nét bút vẽ rồng điểm mắt ấy lại chẳng phải do Long Bình Đế viết nên.