Cố Án mang theo một con rồng trở về.
Tuy rằng nhìn qua y không giống rồng, mà giống một tiểu thú lông xù.
Nhưng giọng nói của y lại trầm thấp, toát ra vẻ tang thương đã nhìn thấu tuế nguyệt.
Vừa nghe đã biết không phải dạng hiền lành.
Có y ở đây, Cố Án cũng yên tâm hơn nhiều.