Ngang Tiêu lặng lẽ rời đi, hệt như khi hắn lặng lẽ đến, phất tay áo một cái, không mang theo một áng mây nào, cứ thế biến mất tại chỗ.
Song Lữ Dương lại vô cùng hoài nghi về điều này.
"Thật sự đã đi rồi sao?"
Hắn chớp chớp mắt, nghĩ rằng với cái thói của Chân Quân Thánh Tông, e rằng chỉ là dùng Tri Kiến Chướng để ẩn thân mà thôi, thực chất vẫn đang ẩn nấp bên cạnh mình!
Thôi kệ.