Hải ngoại, Tứ Hải Môn.
Vốn dĩ sóng to gió lớn phải hiện hữu khắp nơi, duy chỉ tại chốn này lại chìm vào tĩnh lặng, mặt biển phẳng lặng như gương, còn bên dưới lại là một vùng bóng tối sâu thẳm.
Mãi cho đến khi một vệt sáng giáng lâm, mới phá tan sự tĩnh mịch.
Trong bóng tối, vệt sáng lay động, khuấy lên sóng nước, một tráng hán thân hình khôi ngô bước ra, trường bào rộng thùng thình trên người gã lại có vẻ hơi bó sát.
Tráng hán khôi ngô đứng trên mặt nước, khẽ nhướng mày: