Ở nơi đó, chỉ thấy một vị tăng nhân mặc kim bào đang chắp tay trước ngực, hiên ngang đứng thẳng, chính là Thế Tôn sau khi nhập diệt đã thoát ly khỏi Bỉ Ngạn. Lúc này lão vẫn nắm giữ Nhân Quả, nhưng không còn vẻ vĩ ngạn của đạo chủ, một thân tu trì, vị cách đã rơi xuống Kim Đan viên mãn.
"Vạn Bảo, ngươi thực sự đã đưa ra một quyết định sai lầm."
Tiếng kiếm reo vang dội kèm theo tiên âm thanh lãnh, phiêu miểu hạ xuống: "Tự hạ vị cách, quả thực đột ngột, nhưng đó lại là hành động lỗ mãng chẳng khác nào tự sát."
Dứt lời.
Đột nhiên, dòng sông Ngụy Sử vốn dĩ ghi chép đầy đủ lịch sử mười hai vạn chín ngàn sáu trăm năm, mênh mông vô tận, lúc này cư nhiên bắt đầu sụp đổ co rút!
