TRUYỆN FULL

[Dịch] Cẩm Y Vô Song

Chương 42: Thưởng (2)

Lâm Tuyên đưa tay nhận lấy hộp gấm, chậm rãi mở ra.

Bên trong hộp gấm, một chiếc bình sứ màu xanh lục thẫm đang lặng lẽ nằm trên tấm vải lụa màu vàng tươi.

Nhìn thấy chiếc bình sứ quen thuộc này, trong lòng Lâm Tuyên không khỏi vui mừng.

Thối Cốt Dịch!

Không ngờ thứ mà triều đình ban thưởng cho hắn lại là Thối Cốt Dịch.

Vật này có công dụng phạt mao tẩy tủy, rèn luyện gân cốt, không chỉ có hiệu quả thần kỳ đối với bình cảnh từ Cửu phẩm đến Bát phẩm mà còn có thể dùng để nâng cao tu vi thường ngày, là linh dược tu hành mà võ giả Hạ tam phẩm hằng mơ ước.

Dù trong lòng vô cùng vui sướng, nhưng mặt Lâm Tuyên lại lộ vẻ mờ mịt, nhìn về phía Ngô Bách Hộ, hỏi: “Bách hộ đại nhân, đây là…”

Hắc bào nhân từng nói, một bình Thối Cốt Dịch nhỏ này đã gần một ngàn lượng bạc, hơn nữa còn là có giá mà không có hàng.

Với thân phận và tài lực của hắn, đáng lẽ không nên biết đến vật này.

Ngô Bách Hộ không ngạc nhiên trước biểu hiện của hắn, cười giải thích: “Vật này tên là Thối Cốt Dịch, được luyện chế từ nhiều loại dược liệu quý hiếm bằng bí pháp của Cửu Lê. Một bình Thối Cốt Dịch có thể sánh bằng mấy tháng khổ tu của người thường. Vật này giá cả vô cùng đắt đỏ, một bình nhỏ thế này, dù có một ngàn lượng bạc cũng chưa chắc mua được. Phần thưởng triều đình dành cho ngươi, không thể nói là không hậu hĩnh…”

Ngô Bách Hộ nhìn chiếc bình sứ màu mực trong tay Lâm Tuyên, trong mắt ánh lên một tia hâm mộ.

Tuy Thối Cốt Dịch đối với những cường giả đã bước vào Trung tam phẩm như bọn họ không còn tác dụng, một ngàn lượng bạc gã cũng có thể tiện tay lấy ra.

Nhưng nếu năm xưa ở tuổi của Lâm Tuyên, gã có đủ Thối Cốt Dịch để dùng thì tu vi hiện tại đã không chỉ dừng lại ở Lục phẩm.

Bây giờ gã có thân phận, có địa vị, nhưng lại chẳng thể nào quay lại những năm tháng ấy nữa.

Lâm Tuyên nắm chặt bình Thối Cốt Dịch, trên mặt lộ ra vẻ kích động vừa phải, rồi nhìn Ngô Bách Hộ hỏi: “Bách hộ đại nhân, Thối Cốt Dịch này có thể mua được ở đâu?”

Ngô Bách Hộ biết Lâm Tuyên hẳn đã nhận được chỗ tốt từ Điền gia, bèn cười lắc đầu nói: “Thối Cốt Dịch có giá mà không có hàng, ngươi có bạc cũng không mua được đâu. Nhưng theo thông lệ của triều đình, nếu sau này ngươi lập được đại công, loại ban thưởng này sẽ không thiếu…”

Lâm Tuyên ôm quyền nói: “Thuộc hạ nhất định sẽ dốc hết sức mình, báo đáp triều đình!”

Ngô Bách Hộ hài lòng gật đầu, nói: “Ngươi đi đi, cách sử dụng Thối Cốt Dịch có ghi trong hộp gấm đó, hãy tu hành cho tốt, công lao của ngươi, triều đình đều sẽ thấy…”

Lâm Tuyên đặt bình Thối Cốt Dịch lại vào hộp gấm, cúi người nói: “Thuộc hạ cáo lui!”

Sau khi Lâm Tuyên rời đi, Ngô Bách Hộ vuốt chòm râu ngắn dưới cằm, trong lòng thầm mong đợi.

Tuy triều đình không ban thưởng vật phẩm thực tế cho gã như Lâm Tuyên, nhưng món công lao này, gã vẫn có thể hưởng một phần, e rằng ngày gã ngồi lên vị trí chính bách hộ cũng không còn xa nữa…

Sau khi từ Tĩnh Biên Tư trở về, việc đầu tiên Lâm Tuyên làm là đổ đầy nước vào thùng tắm, sau đó đổ cả bình Thối Cốt Dịch vào.

Sau đó, hắn nhanh chóng cởi sạch y phục, nhảy vào trong thùng tắm.

Khác với cơn đau thấu xương lần trước, lần tẩy tủy này tuy vẫn có chút đau đớn, nhưng đối với Lâm Tuyên, nó vẫn nằm trong phạm vi chịu đựng được.

Đây không phải là vì cơn đau tẩy tủy đã giảm bớt, mà là do thực lực của hắn tăng lên, sức chịu đựng của cơ thể cũng được nâng cao đáng kể.

Chẳng bao lâu, khi nước thuốc màu xanh biếc trong thùng tắm trở nên trong suốt, Lâm Tuyên mới bước ra, lau khô người rồi mặc y phục vào.

Hắn nắm chặt tay, cảm nhận được sức mạnh đã tăng lên một chút.

Thảo nào Thối Cốt Dịch lại đắt đến vậy, chưa đến một khắc đã bằng người khác khổ tu mấy tháng, chuyện này thì khác gì gian lận chứ?

Đây chính là gian lận!

Có điều, tác dụng của Thối Cốt Dịch cũng chỉ giới hạn ở võ giả Hạ tam phẩm.

Sau khi tiến vào Trung tam phẩm, từ luyện thể chuyển sang luyện khí, ngoại vật sẽ khó mà phát huy tác dụng, thứ có thể dựa vào chỉ có thiên phú và sự nỗ lực của bản thân.

Nhưng cho dù chỉ có tác dụng với Hạ tam phẩm, cũng đủ để tạo ra khoảng cách giữa các võ giả.

Có người khổ tu cả đời cũng không thể đột phá Hạ tam phẩm.

Trong khi vạch xuất phát của một số người đã là đỉnh phong Hạ tam phẩm.

Võ đạo đã vậy, đời người cũng thế.

Buổi chiều, Lâm Tuyên ăn cơm một mình.

A La dường như có việc, buổi sáng đã nói với Lâm Tuyên rằng buổi chiều nàng phải đi mua nguyên liệu làm bánh ngọt, sẽ không về ăn cơm.

Mấy ngày nay, cuộc sống của Lâm Tuyên rất thoải mái.

Không cần đến Tĩnh Biên Tư làm việc, mỗi ngày chỉ tu hành, nấu cơm, những năm qua, hắn hiếm khi được thảnh thơi như vậy.

Kể từ khi hắc bào nhân mang Tân Diêm Pháp đi, y chưa từng xuất hiện lại.

Lâm Tuyên chỉ mong rằng, y sẽ không bao giờ xuất hiện trước mặt mình nữa.

Lý tưởng thì tốt đẹp, nhưng hiện thực lại thường tàn khốc.

Khi Lâm Tuyên kết thúc buổi tu hành hôm nay, đẩy cửa phòng ra định nghỉ ngơi thì bóng người mặc hắc bào kia đã ngồi chờ bên bàn.

Lâm Tuyên khựng bước, sau đó xoay người đóng cửa lại, đi đến trước bàn, ôm quyền nói: “Bái kiến đại nhân.”

Hắc bào nhân ngồi trên ghế, khẽ phẩy tay áo, trên bàn tức thì xuất hiện thêm hai chiếc bình sứ màu mực.

Ánh mắt Lâm Tuyên khẽ sáng lên!

Lại là hai bình Thối Cốt Dịch!

Hắc bào nhân vui mừng lên tiếng, giọng nói tuy khàn đục nhưng lại mang theo sự tán thưởng nồng hậu: "Tân Diêm Pháp mà ngươi đã hiến, bề trên đã thử qua, quả thật có thể nâng cao sản lượng và chất lượng của tinh muối. Kể từ nay, việc muối của Nam Chiếu ta sẽ không cần phải nhìn sắc mặt kẻ khác nữa, đây là phần thưởng triều đình ban cho ngươi."

Lâm Tuyên đè nén niềm vui trong lòng, lần nữa ôm quyền nói: "Đa tạ đại nhân!"

Hắc bào nhân xua tay, nói: "Đây là thứ ngươi đáng được nhận. Nam Chiếu ta tuy không giàu có hùng mạnh như Ung Quốc, nhưng cũng sẽ không bạc đãi ngươi. Cộng thêm ba bình Thối Cốt Dịch của triều đình Ung Quốc, trong vòng nửa năm, ngươi sẽ có hy vọng đột phá đến thất phẩm..."

Lâm Tuyên khẽ sững người, hỏi: "Ba bình Thối Cốt Dịch?"

Hắc bào nhân nhìn hắn với ánh mắt lạnh nhạt: "Theo tin tức chúng ta nhận được, Tĩnh Dạ Tư đã ngầm sai người đưa ba bình Thối Cốt Dịch đến Tư Châu, không phải cho ngươi thì là cho ai?"

Tĩnh Dạ Tư là cơ quan tình báo quân chính của Đại Ung, Tĩnh Biên Tư thuộc quyền quản hạt của Tĩnh Dạ Tư.

Lâm Tuyên ngây người nhìn hắc bào nhân, ngỡ ngàng nói: "Thế nhưng Ngô Bách Hộ chỉ đưa cho ta một bình!"

Hắc bào nhân rõ ràng cũng sững sờ, im lặng một lúc mới lên tiếng: "Ngô Hiển Nhân hẳn là không có lá gan đó. Xem ra, hai bình trong đó đã sớm bị kẻ khác chiếm đoạt, từ Chỉ Huy Sứ Ty đến Nam Trấn Phủ Ty, rồi lại đến Vệ Sở Địa Phương, chắc chắn đã có kẻ nhúng tay vào..."

Lâm Tuyên đứng tại chỗ, hồi lâu không nói nên lời.

Phần thưởng của hắn, kẻ khác lấy mất hai bình, chỉ để lại cho hắn một bình...

Mẹ kiếp, thật là đen tối