Ánh mắt hai người giao nhau trong thoáng chốc rồi nhanh chóng tách ra.
Trong tiểu viện của Văn Nhân Nguyệt, hai người ngày ngày cùng nhau nấu cơm, còn giống phu thê hơn cả Lâm Tuyên và Triệu Uyển, nhưng ở bên ngoài, bọn họ lại hoàn toàn là người xa lạ, là kiểu gặp mặt cũng chẳng chào hỏi nhau.
Lâm Tuyên và Văn Nhân Nguyệt an tọa chưa lâu, một bóng người chậm rãi bước vào nghị sự sảnh.
Mọi người đồng loạt đứng dậy, ôm quyền nói: “Tham kiến Chỉ Huy Sứ!”
Trần Bỉnh đi đến chủ vị ngồi xuống, thấy người đã đến đông đủ liền đi thẳng vào vấn đề, trầm giọng nói: “Triều đình vừa nhận được mật báo từ Nam Chiếu, Nam Chiếu Vương bệnh nặng, e rằng thời gian không còn nhiều. Cục diện trong nước Nam Chiếu hỗn loạn, cuộc tranh giành giữa Thái tử và Nhị hoàng tử ngày càng kịch liệt…”
