Nếu là nàng viết ra được những thi từ bực này, dù ngoài mặt khiêm tốn, trong lòng cũng sẽ mong muốn người trong thiên hạ đều biết...
Ngoài cửa bỗng truyền đến tiếng bước chân dồn dập, Lưu Ly vội vã chạy vào, hoảng hốt nói: “Tiểu thư, không hay rồi, thiếu gia bị bắt vào huyện nha rồi! Lão gia không cho nói với tiểu thư, phu nhân giấu lão gia, sai Tuyết Nhi lén đến Trần phủ báo tin...”
“Cái gì?”
Triệu Uyển nghe vậy, sắc mặt biến đổi, nói: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, Triệu Tĩnh vì sao lại bị bắt vào huyện nha, ngươi từ từ nói...”
Lưu Ly lắc đầu nói: “Ta cũng không biết, Tuyết Nhi đang đợi ở bên ngoài, để ta gọi nàng vào nói...”
