Dường như chỉ cần có hắn ở đây, mọi khó khăn đều sẽ được giải quyết ổn thỏa.
Cảm giác này, chỉ khi còn nhỏ được phụ thân dắt tay mới có…
Một cỗ xe ngựa hoa lệ đã sớm chờ sẵn ở cửa Thấm Phương Viên.
Lâm Tuyên đỡ Triệu Uyển lên xe ngựa rồi mới buông tay nàng ra, Triệu Uyển có chút lo lắng nhìn hắn, nhẹ giọng hỏi: “Đại nhân vừa rồi đối với nữ quan kia như vậy, Bệ hạ có trách tội không…”
Lâm Tuyên ngồi đối diện nàng, thản nhiên nói: "Cùng lắm là bị bãi chức thôi, ta cũng vừa hay được nhàn rỗi."
