Một thanh niên khác bên cạnh gã nhìn Dương Tiêu, bất mãn nói: “Hai chúng ta khó khăn lắm mới đến một lần, ngươi lại dùng loại trà này chiêu đãi chúng ta sao?”
Dương Tiêu chắp tay nói: "Tam ca, Cửu ca, đây đã là loại trà tốt nhất ở chỗ của đệ rồi."
Nam tử trẻ tuổi ngồi ở ghế chủ vị xua tay, nói: "Chuyện trà tạm gác lại, đưa cho bọn ta ba ngàn lượng bạc, bọn ta có việc cần dùng."
Dương Tiêu lại chắp tay, không khiêm không nhún nói: "Nếu các huynh có thể xuất trình thủ lệnh của gia chủ hoặc mấy vị thúc bá, đệ sẽ lập tức cho người đến phòng thu chi lấy bạc."
Dương Ngọc đập bàn đứng dậy, mất kiên nhẫn nói: "Bảo ngươi lấy thì cứ lấy, đâu ra lắm lời vô ích thế, tiền bạc ở chỗ ngươi đều là của gia tộc, bọn ta dùng một ít bạc của gia tộc thì đã sao?"