Yến Xuân Thủy lại cười: “Chúng ta đã ở đây, cùng công cùng thủ, còn về ân oán giữa các ngươi và A Đao, ra ngoài rồi cứ dựa vào bản lĩnh của mình mà tự giải quyết là được.”
Nói xong, hắn phất tay áo bỏ đi.
Ngọc Minh Nguyệt nhìn Yến Xuân Thủy đi xa, khẽ nói: “Các ngươi không cho rằng như vậy thì Tà Dương Tông sẽ giao A Đao ra đấy chứ.”
Giang Tu Đức cười hì hì: “Đương nhiên là không thể, nếu không thì Tà Dương Tông của bọn họ sau này làm sao mà lăn lộn được nữa?”
“Vậy mà các ngươi còn----?”