Vạn Vô Nhai sau đó cũng ra khỏi sân, tầm mắt gã hướng về nơi ở của Sở Nhị Thập Cửu.
Đã bảy tám ngày không tới, cũng không biết tu vi của tiểu tử này có tiến bộ chút nào không.
Gã do dự mấy phút mới vững bước đi tới.
Vừa đến cửa tiểu viện.
Cánh cửa gỗ “kẽo kẹt” một tiếng rồi mở ra từ bên trong.