Một canh giờ sau.
Trên đỉnh núi, Bách Lý Trủng Hổ trịnh trọng chắp tay về phía Trần Tầm, sau đó đạp không mà đi, trong mắt vẫn mang theo vẻ chấn kinh mãnh liệt, người mà cửu đệ nhìn trúng... quả nhiên bất phàm!
Trên đỉnh núi, Trần Tầm mỉm cười, trong tay cầm một ngọc giản do chính Bách Lý Trủng Hổ viết.
Ngọc giản này đối với bọn hắn mà nói vô cùng quan trọng, có thể xem như vật mở đường, bàn về truyền thừa đương nhiên vẫn là Bách Lý nhất tộc của Đại Ly, Cửu Hoa Phong Ma Viên kia hắn cũng vô cùng tò mò.
"Các huynh đệ, đi thôi, bắt đầu chuẩn bị sau cùng."