Tư Đồ Hải chắp tay vái chào: “Hồ trưởng lão, người muốn đích thân ra tay sao?”
Lão giả gật đầu: “Để tránh đêm dài lắm mộng, nảy sinh thêm rắc rối, nha môn Phong Cương vẫn nên để chúng ta ra tay diệt trừ. Chẳng bao lâu nữa, tông chủ sẽ dẫn người của Dĩnh Hà Tông đến, đến lúc đó Phong Cương nhất định sẽ do chúng ta tiếp quản.”
“Nếu Hồ trưởng lão ra tay, vậy thì chắc chắn không thể sai vào đâu được.” Tư Đồ Hải tự tin cười một tiếng, nhìn sang Tôn Đông Thư: “Chuyện này ta không muốn xảy ra lần thứ hai, ả nữ quỷ kia ngươi phải trừ khử, cả những kẻ đã tiếp xúc với ả và có khả năng biết chuyện này nữa. Với thực lực Long Môn cảnh của ngươi, chẳng lẽ chút chuyện vặt này cũng làm không xong sao?”
Tôn Đông Thư không dám phản bác.
Gã đáp lại với vẻ mặt vô cảm: “Sai lầm do ta gây ra, ta sẽ tự giải quyết, nhất định sẽ không xảy ra sự cố nào nữa.”