Hoàng hôn đã buông xuống.
Cửa nha môn bị gõ vang.
Tào Chính Hương đang làm cơm trong bếp, nghe tiếng gõ cửa, liền cầm dao thái vội vã từ trong đi ra.
Vừa đẩy cửa ra, gã đã trông thấy một đạo sĩ nghèo túng rách rưới, trong mắt gã tràn đầy vẻ kinh ngạc. Quay đầu liếc nhìn bếp lò vẫn còn bốc khói, lão Tào có chút mất kiên nhẫn.
“Ngươi là ai? Ăn xin mà cũng đến nha môn sao?”