Lời này vừa thốt ra, những người xung quanh đều nhao nhao gật đầu.
Liễu Thường Phong nhìn những người bên dưới, khẽ cười lạnh: “Tề Xuyên Quân, nói lời này trong lòng ngươi không cảm thấy hổ thẹn sao? Chẳng lẽ Tề Đạo Sơn các ngươi không cần phải dựa vào quận huyện nữa rồi? Hay là ngươi nghĩ thành Phong Cương dễ nói chuyện, muốn thử báo thù cho đệ tử của ngươi?”
“Liễu Thường Phong!” Tề Xuyên Quân nghe vậy sắc mặt âm trầm.
Y không hề sợ Liễu Thường Phong.
Dù cho y hiện giờ đã đạt đến Long Môn cảnh.