Tào Chính Hương cười cổ quái, liếc nhìn Tê Bắc Phong.
Ừm, đúng là đáng thương thật.
Chỉ là một người như vậy mà lại được nhận làm bổ khoái, thật sự thú vị. Chức vị ở nha môn Phong Cương này, e rằng sau này ngưỡng cửa sẽ càng ngày càng cao.
“Đại nhân, nếu để lão phu làm chủ, lão phu thấy có thể cho gã nhập bọn, có một kẻ bói toán cũng có chút thú vị.”
Thẩm Mộc ăn một miếng thịt kho tàu, mềm mại, cảm giác rất tuyệt.