Sương đen đặc quánh không tan đang cuồn cuộn giữa phố.
Trước cửa lớn, một sân khấu hí kịch bằng đồng xanh run lên bần bật, âm khí cuồn cuộn, phát ra tiếng rít chói tai.
Mà điều khiến người ta rợn tóc gáy nhất, là một bóng người trắng hếu bị sương đen dày đặc bao bọc.
Tứ chi trắng bệch của nó lúc ẩn lúc hiện trong sương đen, không ngừng tấn công vào đám sương đen giữa phố.
“Tìm chết!”