“Có người!”
Từ Chấn Sơn quát lên một tiếng, như sấm nổ giữa trời quang.
Đại sảnh vốn đã căng thẳng lập tức náo loạn.
Tiếng đàn sáo đột ngột im bặt, tiếng chén đĩa va vào nhau loảng xoảng, những vị thương gia buôn muối bụng phệ mặt mày tái mét, kinh hoảng thất thần.
Những hộ vệ, môn khách được họ bỏ ra số tiền lớn mời về gần như phản ứng cùng lúc, tiếng binh khí rút ra khỏi vỏ vang lên không ngớt, bóng người loang loáng, nhanh chóng che chắn cho chủ nhân của mình, tạo thành từng vòng phòng thủ nhỏ, ánh mắt sắc lẹm quét khắp các góc tối xung quanh, không khí căng như dây đàn.
