Không ngờ tới, bang lại bị tập kích.
“Bang chủ, là người của Thái Hưng xa hành!”
Một thuộc hạ tay chân tàn phế nghiến răng nói: “Ta nhận ra tên xa phu kia, ngày thường hắn nhút nhát như chuột, thấy ta ngay cả rắm cũng không dám đánh, không ngờ tới…”
“Không ngờ tới cái gì!”
Sau lưng Trịnh Hắc Bối, một trung niên thanh sam quát lớn: “Đã sớm nói với các ngươi, có những kẻ không nên trêu vào, nhất là người trong giang hồ.”