Trải qua một đêm mưa giông, cây cỏ quanh Lương Tử Hồ như được gột rửa sạch sẽ.
Ánh bình minh vừa ló dạng, viền núi xa xa được dát một lớp vàng ròng.
Vốn là cảnh đẹp say lòng người, nhưng trong hồ lại tỏa ra một mùi hôi thối, lẫn với mùi da thịt cháy khét, tràn ngập không trung.
Trên mặt hồ, mấy chục chiếc thuyền nhỏ qua lại khắp nơi, ngay cả thuyền tiễu của thủy quân Cửu Giang cũng tiến vào giữa hồ.
Ngoài ra, trong hồ còn trôi nổi những khối vật chất màu đen lớn, giống như than cốc, mùi hôi thối chính là từ vật này phát ra.