Thì ra là thế...
Lê Không Thanh bừng tỉnh đại ngộ.
Tiêu Hoành Khải bình tĩnh nói: "Ở Đại Tuyên triều này, bổn phận là quan trọng nhất, hết thảy phiền phức, đều tại có người không giữ bổn phận."
"Quan viên có bổn phận của quan viên, bách tính có bổn phận của bách tính, người trong giang hồ, cũng có bổn phận của người trong giang hồ."
"Ta cũng vậy, vừa không thể quá phóng đãng, mất mặt hoàng thất, lại không thể quá chói mắt, làm những việc không nên làm, ngươi có hiểu không?"