Đêm tối như mực, gió khuya thổi từng cơn nghe như tiếng nỉ non.
Rào rào! Rào rào!
Nước sông Gia Lăng vỗ vào bờ, cũng khó át được tiếng đào đất bên cạnh những tảng đá.
Ngọn đuốc được đặt ở bên, nhờ ánh sáng yếu ớt này, nha dịch vung từng nhát cuốc, ánh mắt chớp động, vừa căng thẳng vừa sợ hãi.
"Oa oa..."