Một cảm giác choáng váng nhẹ ập tới.
Đợi đến khi Giang Thành Huyền mở mắt ra lần nữa, nhìn bốn phía thì kinh ngạc phát hiện, lúc này hắn đã ở trong một vùng sương mù dày đặc đến mức đưa tay ra cũng không thấy được năm ngón.
Ngay cả thần thức của hắn cũng không thể nhìn xuyên qua lớp sương mù này.
Chỉ có thể thấy được phạm vi khoảng nửa mét xung quanh.
Cảnh vật mông lung, mờ ảo.
