Làm xong những việc này, Giang Thành Huyền mới quay đầu, mỉm cười nhìn Thẩm Như Yên nói:
“Đi thôi phu nhân, có con yêu hổ kia giúp chúng ta câu giờ, đối phương muốn đuổi kịp hai ta e là không thể nữa rồi.
Trừ phi bọn chúng có thể nhìn thấu thủ đoạn của ta từ trước.
Nhưng ta tin rằng, với năng lực hiện nay của Định Viễn Hầu phủ, e là vẫn chưa có ai làm được.”
Quả thật.
