“Lão tổ, chuyện này thật sự không thể trách ta!
Đều là do Thường Nguyên và đạo lữ của gã đề nghị, những chuyện liên quan cũng đều do bọn họ tự mình làm.”
Thần sắc Du Chân Phương đột nhiên trở nên lạnh lùng.
Ông cứ thế nhìn Du Thường Bạch, cho đến khi trán gã lấm tấm mồ hôi lạnh, lúc này mới lạnh giọng nói:
“Thân là gia chủ, không thể đưa ra quyết sách có lợi cho gia tộc đã đành, ngược lại còn nghe lầm lời đề nghị của người khác, dẫn đến việc kéo gia tộc vào bờ vực nguy hiểm.
