“Đã muộn rồi. Mạnh được yếu thua, vạn vật cạnh tranh sinh tồn,
ngươi đã chọn ra tay với bọn ta, chắc hẳn cũng nghĩ như vậy rồi chứ.”
Trong không gian đang dần ngưng kết, giọng nói lạnh lùng của Giang Thành Huyền chậm rãi truyền vào tai lão già Khôi Phong Tiên Minh,
tựa như lời thì thầm từ Hoàng Tuyền, tuyên cáo số mệnh của lão.
“Không… ta…”
