Trong sảnh chính, Nam Cung Thiền ngồi trên ngai vàng.
Từ khi nàng còn nhỏ, sư tôn của nàng vẫn luôn gọi nàng là “Thiền Nhi”, người khác trong phái Huyền Âm đều gọi nàng là “thánh nữ”, các tông môn khác trong ma đạo hoặc những trưởng lão, đệ tử của chính đạo sẽ gọi nàng là “Nam Cung cô nương”, chưa có người nào từng gọi nàng là “Thiền Thiền” như thế.
Danh hiệu “Thiền Thiền” quá thân mật và khiến nàng cảm thấy hơi xấu hổ.
Lý Ngọc còn chưa kịp mở miệng, nàng đã vội vàng nói: “Được rồi, được rồi, chỉ cần ngươi đừng gọi cái tên này, ngươi muốn gọi như thế nào cũng được hết. Ngươi muốn ta giúp ngươi cái gì?”
Lý Ngọc nói: “Có thể cho ta mượn U Minh Linh Hỏa một thời gian được không?”