Tông môn chiêu mộ đệ tử, chỉ có thiên phú thôi chưa đủ, cũng không thể chỉ vì một vị đệ tử nào đó có thiên phú mà bất chấp giá cả, trao hết tài nguyên lên người đó. Bằng không rất có khả năng chỉ đang bồi dưỡng đệ tử cho người khác, huynh đệ Diêu Thị chính là bài học xương máu.
Kể từ ngày hôm nay, ngoại trừ Thiên linh mạch ra, nếu đệ tử nòng cốt muốn nhận được đãi ngộ đặc biệt như vậy, nhất định phải cống hiến rất lớn cho tông môn, bằng không chỉ có thể nhận được tài nguyên cơ bản hàng tháng.
Trong đại điện, Vương Đạo Huyền liếc mắt nhìn mọi người một cái, hỏi: “Các vị, còn có chuyện gì cần thảo luận nữa không?”
Thấy không ai lên tiếng, ông ấy đang định tuyên bố kết thúc cuộc họp này thì một giọng nói đột nhiên vang lên: “Chưởng giáo, ta có cách nhìn khác về chuyện phái Huyền Âm thỉnh cầu Côn Lôn phái một vị luyện đan sư tam phẩm đến dạy.”
Vương Đạo Huyền nhìn ông lão râu dài, nói: “Quảng Nguyên sư đệ có cách nhìn như thế nào, cứ nói đi đừng ngại.”