Trong tiếng nói thúc giục của mọi người, ánh mắt của người đàn ông trung niên khẽ lóe lên, chậm rãi nói: “Không phải phái Huyền Âm muốn mời một vị luyện đan sư tam phẩm giúp đỡ bọn họ luyện đan hay sao, tại sao chúng ta không để Lý Ngọc đi, hắn là đệ nhất luyện đan sư tam phẩm, đủ làm nổi bật thành ý của chúng ta. Như vậy không chỉ có thể khiến phái Huyền Âm giáo phải nể mặt, tông môn được lợi, mà còn có thể tạm thời đuổi hắn đi, há chẳng phải một mũi tâm trúng ba con chim?”
Một ông lão cau mày nói: “Làm như vậy sẽ bị các tông môn khác chỉ trích, nói chúng ta cấu kết với ma đạo?”
Người đàn ông trung niên thản nhiên nói: “Nếu đây là thông đồng với ma đạo, vậy thì không có tông môn chính thống nào không thông đồng với ma đạo. Giới tu tiên hiện giờ đã không còn là giới tu tiên của trước đây, phái Thiên Đạo dã tâm đầy rẫy, tương lại khó mà đoán được, nhiều hơn một bằng hữu vẫn tốt hơn là có thêm một kẻ thù. Đúng lúc vị thánh nữ của phái Huyền Âm kia lần nào đến Côn Lôn cũng đều quấn lấy Lý Ngọc, bảo hắn đại diện Côn Lôn đến phái Huyền Âm quả là không gì thích hợp hơn...”
Sau khi lời của ông ấy vừa dứt, mọi người rơi vào trầm tư.
Sau một khoảng im lặng ngắn ngủi, bọn họ lần lượt lên tiếng.