Lý Ngọc chết lặng khi nhìn thấy cảnh này.
Mượn pháp lực bên ngoài để sạc pin thì thôi đi, sao lại còn thay pin nữa?
Ánh mắt của Lý Ngọc nhìn sang một vị trận pháp sư cấp ba của phái Hoa Sơn. Vị trận pháp sư này biết hắn muốn nói cái gì, bất đắc dĩ nói: “Không còn cách nào khác. Quy tắc của cuộc thi là như vậy. Suy cho cùng, trận nhãn là do chính bản thân hắn tìm thấy, người khác chỉ cung cấp pháp lực cho hắn mà thôi. Lý luận trận pháp của hắn quả thật là ở cấp ba, tuổi còn trẻ mà đã lĩnh ngộ được trận pháp cấp ba, thật đúng là trời thưởng cho bữa ăn.”
Sau đó hắn nhìn Lý Ngọc hỏi: “Vị đạo hữu này, trông ngươi có vẻ hơi xa lạ, xin hỏi ngươi là người của môn phái nào?”
Trận pháp sư cấp ba trong giới tu tiên không nhiều, ông aa6y1 không dám nói là quen mặt hết, nhưng gần như đều có ấn tượng. Mà người đang đứng ở ngay trước mắt này, ông ấy chưa từng thấy qua, không biết là đồng đạo nào vừa có sắc lại vừa có tài.