Trưởng lão tầng Kim Đan của phái Côn Lôn chỉ là trận pháp sư cấp một, ông ấy khá hiểu rõ về thế giới của trận pháp, nói: “Mặc dù trận pháp sư cấp bốn trở lên của phái Hoa Sơn nhiều hơn so với phái Thiên Đạo, nhưng trận pháp sư trẻ tuổi của phái Thiên Đạo lại có thể đè chết nhóm người của phái Hoa Sơn. Đặc biệt là La Uyên, trận pháp sư cấp ba. Nghe nói, người này đã được truyền thừa trận pháp của một tông môn cổ xưa khi ở trong bí cảnh nào đó, là người chắc chắn đứng đầu trong số trận pháp sư cấp ba. Bình Ất Mộc Linh Tủy này chính là do ông ấy chuẩn bị cho con trai của mình.”
Ông ấy cảm khái, nói: “Mấy trăm năm qua, phái Thiên Đạo đã lôi kéo không biết bao nhiêu thiên tài của các môn phái khác. Ngay cả những người kế tục tu tiên của thế tục hay các vương quốc khác, cũng bị bọn họ chọn trước. Với uy thế như vậy, có lẽ khoảng mấy trăm đến mấy nghìn năm nữa, danh hiệu tông môn đứng đầu trận pháp của phái Hoa Sơn sẽ bị đổi chủ…”
Khó trách khi Lý Ngọc phá hiện ra đệ tử của phái Thiên Đạo, thực lực của bọn họ cao hơn không chỉ một cấp so với những đệ tử cùng tuổi ở các tông môn khác. Bọn họ chọn ra những hạt giống tài giỏi nhất trước, các môn phái khác chỉ có thể nhặt những người còn sót lại. Cứ như vậy, thiên tài trong tông môn của nhà mình, nếu như bị phái Thiên Đạo nhắm tới, sẽ bị bốc đi như chơi. Nếu nói thế, thực lực mà phái Thiên Đạo có được như hôm nay cũng không lạ.
Nếu đem hết những đệ tử thiên tài và tài nguyên đó cho Côn Lôn, khoảng một nghìn năm sau, Côn Lôn cũng có thể trở thành tông môn đứng đầu trong giới tu tiên.
Nhìn bình Ất Mộc Linh Tủy, trong lòng Lý Ngọc có một số ý tưởng.