Trên quảng trường, Hứa Khuynh Tâm nhìn Lý Ngọc, người đã đến bước thứ tư không bị cản trở dù đã đến muộn trong một thời gian dài, cuối cùng không còn nghi ngờ gì nữa.
Lý Ngọc thực sự hiểu trận pháp.
Không chỉ hiểu, mà hiểu rất rõ.
Nhưng lúc này, ở bậc thứ tư phía trên, rất nhiều trận pháp sư khoanh chân ngồi tại chỗ để nghỉ ngơi, không lập tức đi phá trận pháp. Không phải bọn họ không muốn, mà là không thể.
Mặc dù tính toán vị trí của trận nhãn không tiêu hao thể lực, nhưng lại cực kỳ hao tổn tinh thần. Sau khi liên tục phá vỡ ba trận pháp, bọn họ chóng hết cả mặt, không thể nào tiếp tục được nữa nên đành phải yên tĩnh nghĩ ngơi trước.