Lý Ngọc đáp: “Đệ từng học một ít. Khi đệ vẫn còn ở đỉnh Tử Vân, có một vị trận pháp sư cấp hai sống ở đó, đệ đã học được một chút về trận pháp từ vị trưởng lão đấy.”
Lý Ngọc tiện tay lấy trong không gian vật chứa ra một quyển “Trận Pháp Nhập Môn”, nói: “Đây này. Khi rảnh rỗi không có chuyện gì, đệ thường nguyên cứu trận pháp. Trong này còn có ghi chép của đệ nữa…”
Hứa Khuynh Tâm liếc nhìn sơ qua, trên quyển sách trận pháp này quả thật đầy ắp những ghi chép của Lý Ngọc.
Nhưng sau khi xem xong quyển “Trận Pháp Nhập Môn”, trình độ này vẫn còn kém cả mười vạn tám nghìn dặm khi so với trình độ của những người tham gia vào cuộc trao đổi trận pháp của phái Thiên Đạo.
Những người có thể tham gia lần trao đổi trận pháp này đều là những người đứng đầu trong lĩnh vực trận pháp, bọn họ đã quen thuộc với sự thay đổi của các trận pháp cấp cao khác nhau, tương đương với cấp độ top mười của luyện đan sư ở Côn Lôn. Lý Ngọc quá lắm cũng chỉ là một trận pháp học đồ, với tu vi tầng Trúc Cơ của hắn, không thể nào tham gia vào cuộc tranh tài trận pháp sư cấp một. Với cuộc tranh tài cao cấp, có khi không thể nào phá giải nổi dù chỉ là một trận pháp, nếu như tham gia há chẳng phải chỉ tự chuốc nhục…