Thực lực của bọn họ không bằng những thi thể tìm được, nếu không rời đi, bọn họ sẽ là những người tiếp theo bỏ mạng ở đây.
Trong một thời gian ngắn, mọi người bắt đầu quay trở lại theo hướng đi vào của động Thiên Độc một cách có trật tự. Nhưng vì truy sát Chu Thiên, bọn họ đã vào quá sâu trong động Thiên Độc, giờ muốn quay trở ra cần phải mất một khoảng thời gian. Nếu như trên đường có gặp yêu thú, sẽ phải tốn thêm thời gian nhất định.
Hai cặp đệ tử phái Hợp Hoan, trên đường rút lui, vừa mới hợp sức đối phó với hai con nhện độc cực lớn, một bóng người từ trong sương mù hiện ra, nhìn bọn họ cười nói: “Đầu của ta đáng giá năm mươi viên Thông Mạch Đan, các ngươi muốn không?”
Lần này, mục tiêu bị săn lùng đã chủ động xuất hiện, nhưng hai cặp đệ tử của phái Hợp Hoan không hề tỏ ra vui mừng, một trong những đệ tử nam run rẩy nói: “Chu đạo hữu, ngươi hiểu lầm rồi, bọn họ chỉ đến đây để thăm dò, chứ không phải đến truy sát ngươi…”
Trên mặt đạo sĩ trẻ lộ ra nụ cười, hỏi: “Thật sao?”