Hai người lại trò thêm vài câu, sau đó Lý Ngọc mới hỏi: “Sư tỷ, lần này mọi người đến Côn Lôn là có chuyện gì vậy?”
Bạch Thanh Ảnh khẽ mỉm cười, nói: “Không giấu gì đệ, lần này đến Côn Lôn là do mệnh lệnh của chưởng giáo Phụng, có một chuyện muốn nhờ Lý sư đệ giúp đỡ.”
Câu này khiến Lý Ngọc cảm thấy ngơ ngác, chưởng giáo phái Nga Mi, tu vi không kém gì so với chưởng giáo chân nhân của hắn, ít nhất cũng phải là cường giả tầng Nguyên Anh thời kỳ cuối, phía sau lưng còn có một môn phái cực to. Rốt cuộc có chuyện gì mà phải nhờ đến hắn?
Luận về tu vi, hắn còn chưa đến tầng Trúc Cơ. Luận về đan đạo, hắn mới chỉ là luyện đan sư nhất phẩm, còn chưa luyện ra được đan dược cấp hai. Mặc dù Nga Mi không có sở trường luyện đan, nhưng luyện đan sư tài giỏi hơn hắn chắc cũng phải có mấy chục người.
Bạch Thanh Ảnh giải thích: “Chuyện là thế này. Có một hang động bí mật nằm ở Nga Mi đã bị đệ tử phái Luyện Hồn chiếm giữ, vài đệ tử Nga Mi đã bị bọn họ bắt lại. Người của phái Luyện Hồn muốn Nga Mi lấy vài một tiên y ra để trao đổi, mà đó là bí cảnh cấp một, chỉ có đệ tử tầng Luyện Khí mới có thể đi vào. Trong số những đệ tử tầng Luyện Khí của Nga Mi, không được mấy người có thể cứu các đệ tử kia từ trong tay của những đệ tử phái Luyện Hồn, cho nên chỉ có thể mời Lý sư đệ ra tay giúp đỡ…”