Khi nhìn Lý Ngọc, tổ sư Huyền Chân cũng đã không còn vẻ mặt bất mãn ban đầu nữa.
Lần đó, hắn không chút do dự dâng viên Dựng Anh Đan quý giá cho Khương Ly, để bà ấy nhìn thấy thành ý của Lý Ngọc. Cứ nửa tháng, hắn sẽ đến thăm Khương Ly một lần. Mỗi lần nhiều nhất cũng chỉ ở lại khoảng nửa canh giờ, không ảnh hưởng đến việc tu hành của Khương Ly. Mà trong khoảng thời gian này, có thể thấy rõ tâm tình của đệ tử yêu quý của bà ấy đã tốt hơn trước rất nhiều, và cũng tích cực chú tâm vào việc tu hành hơn, nên bà ấy cũng mặc kệ hai người họ.
Lý Ngọc tuy còn trẻ nhưng biết cân đo đong đếm.
Tổ sư Huyền Chân nhận lấy chùm nho mà Lý Ngọc đưa cho. Mấy trăm năm qua, không biết bà ấy đã ăn bao nhiêu linh quả có khả năng tăng trưởng pháp lực, hiển nhiên bà ấy không bao giờ để ý đến những trái cây của thế tục, tuy nhiên vì đây là nho mà Lý Ngọc dâng tặng, bà ấy vẫn nhận lấy.
Coi như là tâm ý của hắn.