Cái này không có, cái kia cũng không có, Lý Ngọc chỉ có thể nói: “Vậy cô nương tự xem rồi cho ta đi…”
Nam Cung Thiền liếc hắn một cái nói: “Lần này bổn cô nương tới, ngoại trừ cứu ngươi, quả thật có một món đồ tốt muốn đưa cho ngươi, ngươi hãy đưa linh bối trước cho ta.”
Lý Ngọc hưng phấn, hắn đưa linh bối cho nàng, hỏi với giọng vui vẻ: “Đồ gì vậy?”
Nam Cung Thiền cất linh bối đi, nói: “Đưa tay cho ta.”
Lý Ngọc không chút do dự đưa tay ra.