Vì để giành được nhiều tài nguyên hơn, một số luyện đan sư tài giỏi gần như đều được các đỉnh khác lôi kéo về. Những luyện đan sư này được lôi kéo về cũng có thể nhận được một số phúc lợi nhất định, tỷ như linh tệ, đan dược các loại…
Thật ra Lý Ngọc cũng không thiếu linh tệ, thứ mà hắn dòm ngó tới là Thông Mạch Đan và Thác Mạch Đan. Hắn đã đứng hạng ba trong huyễn cảnh thí luyện, dù như thế nào cũng không thể vượt qua được chưởng giáo chân nhân, còn tông môn cũng không có nhiệm vụ mới để thưởng Thông Mạch đan. Bây giờ mối tháng, ngoại trừ ba viên cố định ra, hắn cũng đã không còn cách nào khác để lấy được nhiều Thông Mạch Đan hơn nữa.
Tuy rằng Thông Mạch Đan mà đỉnh Thanh Huyền có thể cho hắn không nhiều lắm, nhưng có còn hơn không.
Huống chi, gia nhập đỉnh Thanh Huyền thật ra cũng không phải gánh vác bất kỳ nghĩa vụ gì, chỉ là mỗi tháng luyện mấy lô đan dược, thứ nhận được chắc chắn sẽ lớn hơn cả thứ bỏ ra.
Lý Ngọc không suy nghĩ quá lâu, hắn đã đưa ra quyết định.