Nếu như không thể thành công khai mở kinh mạch, vậy thì không khác gì tiêu linh tệ để bản thân trúng độc. Chưa kể sau đó còn phải tốn rất nhiều thời gian để giải độc, có thể nói là mất cả chì lẫn chài.
Trong luyện đan, Lý Ngọc vẫn luôn có yêu cầu rất cao với chính mình, đan dược hắn luyện chế ra ít nhất cũng phải là thượng phẩm. Trong lần luyện chế này, đối với hắn mà nói, tất nhiên đã thất bại, lãng phí một viên Ngọc Linh Quả.
Nguyên nhân thất bại cũng rất rõ ràng.
Đan dược cấp hai là đan dược chỉ có thể luyện chế khi ở tầng Trúc Cơ.
Tuy rằng “lượng” pháp lực của Lý Ngọc so với tầng Trúc Cơ yếu hơn không nhiều, nhưng nó có “lượng” mà không có “chất”, không bằng với pháp lực được ngưng tụ trong tầng Trúc Cơ. Độ ẩm của pháp lực Hỏa vẫn chưa đạt yêu cầu để luyện chế được đan dược cấp hai. Có thể luyện chế ra được một viên Thông Mạch Đan với một đường vân đan đã là kỳ tích của kỳ tích rồi, điều này cũng đủ nói rõ, lò luyện trong cơ thể của hắn nghịch thiên nhiều cỡ nào.